"Các đồng chí, mọi người im lặng một chút, nếu muốn biết chân tướng thì đừng nói chuyện, nếu không tôi chỉ có thể giải tán hiện trường." Lúc Lý Hồng Nghĩa nói điều này đã chỉ huy dân quân nông trường cách ly Cao Diệp Phương, Vạn Lương, và những người coi như đương sự là Chu Kinh Quốc và quần chúng. Bằng cách này, bọn họ là trung tâm của quần chúng. "Anh tên là Vạn Lương?" Người nói miệng đầu tiên không phải là đặc phái viên công an Lý Hồng Nghĩa, mà là Cao Diệp Phương. "Phương Phương, chúng ta đã quen thuộc như vậy, em cần gì giả vờ như không quen biết, sẽ làm người khác đau lòng." Tuy rằng Vạn Lương không biết Cao Diệp Phương định nói gì, nếu anh ta tính toán đứng về phía Tần Thanh Mạn, thì nhất định muốn diễn xong vở kịch. Hơn nữa đây cũng là một câu hai ý nghĩa. Cao Diệp Phương nghe hiểu. Cô ta giơ tay lên sờ sờ vị trí ngực mình, nở nụ cười, vết bớt là trời sinh ra đã có không thể xóa bỏ, cho nên cô ta sẽ không để Vạn Lương lấy cái này làm chứng cứ trước, nếu Vạn Lương nói ra trước, cô ta nói gì thì chắc chắn không ai tin. Đây cũng là nguyên nhân Cao Diệp Phương, người hiểu rõ điểm này vì sao bất chấp tất cả. Tần Thanh Mạn lạnh nhạt nhìn Cao Diệp Phương, cô đoán được Cao Diệp Phương định dùng cái gì để giải thích, nhưng vậy thì thế nào, cô không quan tâm, hơn nữa cô có rất nhiều cách để đối phó Cao Diệp Phương. Cao Diệp Phương ở trước mặt cô nhảy nhót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023458/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.