"Đồng chí Hồ." Hoàng Uyển Thanh không ngờ lại gặp được Hồ Tự Cường, nhưng thấy người cô ấy cũng không lúng túng, mà chào hỏi rất tự nhiên. "Đồng chí Hoàng Uyển Thanh." Hồ Tự Cường dẫn theo trợ lý chào hỏi với Hoàng Uyển Thanh xong lại nhìn về phía Ngưu Nghiễm, Ngưu Nghiễm là họ hàng của chủ tịch công đoàn Lưu Hòa Xương, từ lúc Lưu Hòa Xương vào nông trường, ông ta đã được sắp xếp ở phòng văn thư. Khối lượng công việc ở phòng văn thư rất ít, nên đảm nhiệm cả việc canh gác cổng. Mức lương không cao nhưng lại nhàn nhã, rất phù hợp với những người không thích làm việc hay cầu tiến, mà Ngưu Nghiễm chính là một người như vậy. Ông ta đã ngoài năm mươi, cùng thế hệ với Lưu Hòa Xương, trước khi Lưu Hòa Xương trở nên giàu có, ông ta làm nông ở nhà, công điểm kiếm được chỉ miễn cưỡng đủ nuôi sống bản thân, Lưu Hòa Xương lo lắng các con của Ngưu Nghiễm sẽ bị nuôi chết, nên đưa Ngưu Nghiễm đến làm ở phòng văn thư của nông trường. Thường ngày lo việc gửi, nhận thư và báo, rồi nhìn ra cổng một chút. Ngưu Nghiễm biết một ít chữ, nếu không ông ta cũng không có được công việc này, đây chính là lý do người khác không phàn nàn gì nhiều, dù sao lương cũng thấp, gần như kém một nửa so với công chức bình thường. Người tầm nhìn cao coi thường công việc này, người tầm nhìn thấp lại cầu không được. Lúc này, Ngưu Nghiễm bị trạm trưởng thẩm vấn, giữa trời mùa đông mà mồ hôi trán chảy liên tục. Vốn Hồ Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5010037/chuong-800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.