"Thanh Man, thật xin lỗi, thím không cầu xin cháu tha thứ, chỉ cầu xin cháu để cho thím chuộc tội, về sau việc lao động của nhà cháu nhà chúng ta bao hết." Chu Hồng Hà vừa nói câu nói này vừa hung hăng đánh mình một bạt tay. Cái tát này khiến khóe miệng của bà ta chảy ra một dòng máu tươi. Tần Hương, Lý Mỹ Na và Diêu Xuân Anh nhìn thấy Chu Hồng Hà như vậy, ai nấy đều đột nhiên cảm thấy mặt mình c*̃ng nóng rát khó chịu. "Thanh Man, thật xin lỗi." Đây là Tần Hương xin lỗi Tần Thanh Man. "Thật xin lỗi, Thanh Man, lúc trước bọn thím đã sai." Đây là lời của thím ba Lý Mỹ Na. Thím tư Diêu Xuân Anh đột nhiên c*̃ng đánh mình một cái tát, nhìn Tần Thanh Man trịnh trọng xin lỗi: "Thanh Man, thím tư cũng có lỗi với cháu và Sở Sở, trước kia chúng ta nhất định không chính thức xin lỗi các cháu, là chúng ta nợ cháu và Sở Sở." Tần Thanh Man nhìn cảnh trước mắt tựa như thấy một bóng người nhàn nhạt. Bóng người mờ nhạt kia rất giống cô. Đối phương nhìn mấy người Chu Hồng Hà như vậy bèn nở nụ cười, nụ cười tươi đến xán lạn, c*̃ng là nụ cười thuần khiết từ tận đáy lòng. Đây mới thực sự là nguyên chủ Tần Thanh Man. "Thanh Man, thân là chú ruột nhưng chúng ta không bảo vệ được cháu và Sở Sở đây là trách nhiệm của bọn chú, là chúng ta quản giáo không nghiêm, cũng là chúng ta không đủ quan tâm các cháu, thật xin lỗi, chú chân thành muốn nói với các cháu lời này."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5009931/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.