Triệu Xuân Tịnh là người sinh ra Triệu Thiên Thành, cũng là người hiểu rõ Triệu Thiên Thành nhất, chỉ cần treo củ cà rốt trước mặt sẽ có thể khiến Triệu Thiên Thành ngoan ngoãn nghe lời. Cao Diệp Phương thật sự tức đến suýt ho ra máu. Cô ta bỗng có cảm giác bản thân đang đối diện với con cọp mẹ ở Thủ đô, lúc trước, nếu không phải cô ta đi nhầm một nước cờ thì cũng sẽ không bị người khác hãm hại, phải tới chỗ này công tác. Bởi khi đến đây rồi, cô ta mới biết muốn trở về Thủ đô khó khăn tới cỡ nào. Cao Diệp Phương suy xét đề nghị của Triệu Xuân Tịnh. Cô ta đang so sánh lợi và hại. Nhưng cuối cùng, cô ta vẫn từ bỏ hai lựa chọn mà Triệu Xuân Tịnh đưa ra. Đổi một địa điểm khác để về nông thôn thì làm được gì. Ở lại đây thì cô ta có thể lợi dụng sức ảnh hưởng của Hoàng Uyển Thanh ở nông trường để bảo vệ chính mình, nếu chuyển tới một nơi không có Hoàng Uyển Thanh, lỡ gặp phải chuyện càng buồn nôn hơn thì lúc đó mới đúng thật là kêu trời trời không thấu; còn suất học đại học của công nông binh sinh viên. Cô ta vốn dĩ là sinh viên ở Thủ đô, hơn nữa còn là sinh viên sắp tốt nghiệp. Tới cả sinh viên chân chính cũng bị bắt về nông thôn, bắt tới đây thì dù có lấy được suất học đại học của công nông binh sinh viên thì có ích lợi gì đâu, thứ đó chẳng nói lên quyền lợi gì cả, chỉ cần nửa phút là người ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5009901/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.