"Bắt đầu giết từ người nhỏ nhất." Bấy giờ, Tần Thải Vân đã hoàn toàn mất đi nhân tính, thậm chí cô ta còn bày mưu tính kế cho hai người kia. "Cũng được." Tứ Lang đồng ý với kế hoạch của Tần Thải Vân. Đồng thời, hắn ta cũng nghĩ giữ Tần Lỗi đến cuối cùng là lựa chọn có chính xác nhất. "Tứ Lang, cậu không cảm thấy chúng ta đang lãng phí thời gian sao? Nếu không làm những chuyện dư thừa này, có lẽ chúng ta đã rời khỏi đây lâu rồi." Tam Lang không hiểu tại sao Tứ Lang lại nghe lời Tần Thải Vân. Tần Thải Vân là người ngoài, mà lời nói của người ngoài thì không đáng tin. "Tam Lang, chúng ta không thể rời đi được." Giọng điệu của Tứ Lang rất bình tĩnh nhưng lời hắn ta nói lại rất chắc chắn. "Trong thôn không có động tĩnh gì, nếu chúng ta chạy nhanh chắc chắn có thể chạy ra ngoài thôn." Tam Lang kéo mạnh sợi dây thừng trong tay, treo Chu Hồng Hà lên. Sau đó, hắn ta lần lượt thả những người đang bị treo cổ xuống Tứ Lang biết Tam Lang không hài lòng việc mình tin tưởng một người ngoài, cho nên hắn ta bắt buộc phải giải thích rõ ràng ngay lúc này. "Tam Lang, chúng ta đã bị bao vây." Tứ Lang giải thích xong thì thở dài bất đắc dĩ. "Không thể nào!" Tam Lang hoảng sợ. Suýt chút nữa hắn ta đã buông sợi dây thừng trong tay ra. Tần Thải Vân cũng ngạc nhiên nhìn Tứ Lang, cô ta cũng không nghe thấy động tĩnh bất thường gì trong thôn. Nhưng mà cô ta tin tưởng suy đoán của Tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906866/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.