Tả Cao Bằng và Viên Hướng Dương mặc dù không trả lời Tần Thanh Man, nhưng suy nghĩ cũng không khác lắm. "Được thôi, chuyện tình cảm đúng là không thể miễn cưỡng, nào tới đây, mọi người đều vào nhà hết đi, nhà làm cơm rồi đấy, lát nữa là có thể ăn rồi." Tần Thanh Man nhiệt tình mời mấy người. "Lão Vệ đâu rồi?" Đỗ Hoành Nghị không thấy bóng dáng của Vệ Lăng đâu cảm thấy có hơi kỳ lạ. "A Lăng có việc đi ra ngoài một chuyến rồi, lát nữa sẽ trở lại ngay thôi." Tần Thanh Man đã bàn bạc với Vệ Lăng, hai thứ đồ trang sức bằng vàng kia đúng thực là món đồ nóng phỏng tay, không nên giữ lại lâu, vẫn phải nhanh chóng mang vào trong núi giấu đi mới được. Cho nên lúc Sở Sở ra ngoài chơi, Vệ Lăng cũng liền mang theo đồ ra khỏi nhà luôn. Đi cũng là đi sau núi để tránh khỏi tầm mắt của mọi người. Tần Thanh Man tính toán dựa theo bản lĩnh của Vệ Lăng, khi không có mình làm liên lụy, có lẽ lúc bắt đầu ăn cơm sẽ có thể trở về được. Ba người Đỗ Hoành Nghị nghe thấy Vệ Lăng có việc phải ra ngoài thì cũng không hỏi thêm gì nữa, đi theo Tần Thanh Man vào trong nhà, Sở Sở và nhóc sói con đương nhiên cũng đã trở về rồi. Sở Sở hôm nay đã theo các bạn nhỏ ra ngoài chơi rất lâu, không đến mức đông cứng, nhưng chân tay đúng là vẫn chịu một ảnh hưởng. Sau khi vào nhà cậu bắt đầu hoạt động cơ thể, đợi đến khi máu trong người lưu thông trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906837/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.