Tần Thải Vân ngồi đến mức tê chân cũng chưa đợi được mấy người Đồ Hoành Nghị. Chính vào lúc cô ta thấp thỏm, tiếng đám trẻ con lại có chút thay đổi, giống như chạy theo bên phải. Sau năm sáu phút, Tần Thải Vân nhìn thấy đám Sở Sở đã đến mặt hồ cách chỗ mình không xa. "Sở Sở, tớ nhớ bên kia có một cái đầm nước, lớp băng không dày lắm, đầm nước cũng không sâu, hơn một mét, chúng ta đi qua đó đốt pháo đi, nổ mặt băng chắc chắn sẽ rất vui." Tam Mộc dừng lại nhìn xung quanh, sau đó đề xuất cách chơi mới. "Sở Sở, chúng ta đi nổ đầm nước chơi đi, không có nguy hiểm, dù lớp băng không đủ dày, nhưng chúng ta lại không xuống đó. Trong đám trẻ cũng có đứa muốn chơi nổ pháo kiểu mới. Năm nay có Sở Sở chơi cùng bọn họ, mọi người chơi vẫn coi như kín đáo, nếu là năm ngoái, bọn họ sẽ đi nổ hầm phân. Hầm phân mùa đông đều đóng băng, nổ pháo cũng không nguy hiểm, nhưng chắc chắn sẽ b*n r* mùi khó ngửi. "Đúng vậy, Sở Sở, chúng ta nổ đầm nước chơi, cũng không biết trong đầm nước có cá không, nếu có thể nổ đến cá càng tốt." "Cậu nghĩ hay lắm, nếu trong đầm có cá mấy người lớn đã động thủ rồi, nào còn đợi đến chúng ta." Lời của đám trẻ con hò hét ầm ĩ, nhưng ý của tất cả đều giống nhau, nổ đầm nước chơi. "Được thôi." Lúc này Sở Sở cũng nhìn thấy ba người lớn theo xa xa ở sau lưng bọn họ, có người lớn, gan cậu cũng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906833/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.