Chơi pháo ở bên ngoài lạnh giá vô cùng thú vị, thực ra thứ mọi người không chỉ là pháo, mà còn có sự náo nhiệt của năm mới. Nghe thấy tiếng pháo mọi người liền vui vẻ, niềm vui xuất phát từ đáy lòng. "Người tiếp theo, người tiếp theo." Tam Mộc thấy pháo nổ vang, vội vàng gọi người bạn kế tiếp đốt pháo. "Tớ! Tớ—" Ngay lập tức có người bạn nhỏ hưởng ứng, đồng thời người bạn này cũng lấy pháo từ trong túi áo ra đặt vào hố nhỏ. Trước đó mọi người đã đập ra khá nhiều hố nhỏ, tùy ý bỏ chỗ nào cũng được. "Bụp—-" lại là một tràng âm thanh pháo nổ vang lên, đám trẻ vẫn hào hứng hoan hô vang dội. "Auuuuu—--" Sói con ở trong lòng Sở Sở cũng kích động gào lên. Pháo hôm nay sau khi đốt chỉ nổ vang một tiếng, sói con không bị dọa sợ giống rạng sáng hôm qua, nhìn nụ cười trên gương mặt đám trẻ, tâm trạng sói con hôm nay rất tốt, nhịn không được gào thét cũng mọi người. Chuyện sói con là sói chỉ có người lớn trong đồn biết, vì để bọn trẻ không sợ hãi, mấy người lớn đều không nói. Cho nên cũng không có đứa trẻ nào sợ sói con. "Người tiếp theo, tiếp theo tới ai." Tam Mộc làm "người chỉ huy" làm còn nghiện, đợi mọi người hoan hô một lúc mới chỉ huy tiếp. "Tới em." Cổn Cổn lảo đảo đi về phía trước cầm cây gỗ đốt. "Cổn Cổn, em đi chậm chút, đừng để té, không được để anh dẫn em." Tam Mộc thấy Cổn Cổn mặc nhiều quần áo, đi đường cũng khó khăn, nhịn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906830/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.