Mùng một đầu năm là một ngày vui vẻ, dù thời đại này của cải vật chất không phong phú lắm, nhưng trong lòng mọi người đều hướng đến hạnh phúc, sáng sớm, rất nhiều người ra ngoài, có người lớn, cũng có trẻ con. Người lớn ra ngoài đương nhiên là sang chúc tết hàng xóm láng giềng, nhà nào cũng không giàu có, không có lương thực dư dả, sẽ không đãi cơm khách đến thăm nhà, nhưng vẫn có thể cắn hạt thông. Một nắm hạt thông, một lò lửa là có thể tán gẫu chuyện nhà cả buổi. Hơn nữa thứ mọi người muốn cũng chỉ là dáng vẻ náo nhiệt như vậy. Người lớn có chỗ đi của người lớn, trẻ con cũng có chỗ chơi đùa của mình, mùa đông ở Đông Bắc không thiếu tuyết, coi như buổi tối tuyết không rơi, nhưng mặt đất cũng có lớp băng thật dày, chỗ như vậy chơi trò chơi trong tuyết nào cũng được. Thậm chí còn có thể nhặt dây pháo đốt cho nổ chơi. Sở Sở nhận bao lì xì của Vệ Lăng và Tần Thanh Man xong liền mặc quần áo mới dẫn theo sói con ra ngoài. Một năm mới, một ngày mới, là ngày vui của tất cả mọi người. Gan của những đứa trẻ cũng lớn, lúc Sở Sở còn chưa ra ngoài Tam Mộc đã dần một đám trẻ con từ ba đến năm sáu tuổi trong đồn đến nhà họ Tần. Đám trẻ con đến càng làm tăng thêm rất nhiều sự náo nhiệt cho nhà họ Tần. Đồn Kháo Sơn dựa vào núi, dù lương thực không nhiều, nhưng quả hạch trong núi lại không thiếu, quả hạch chín trong núi hai mùa hè thu đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906828/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.