Sắc trời dần sáng, bởi vì thời đại này vẫn thuộc thời kỳ đặc thù, cho nên cũng không có ai mới sáng sớm đã rời giường để chuẩn bị đồ tế lễ, nhà nào nhà nấy đều ngủ đến lúc tự nhiên tỉnh mới rời giường. Tần Thanh Man hiếm khi được ngủ nướng một cách thoải mái rồi phải thức dậy. Lúc cô rời giường, Vệ Lăng đã không còn ở bên cạnh nữa, mà dẫn theo Sở Sở tập luyện ở trong sân. Thời gian nghỉ ngơi và làm việc đã được khắc sâu vào trong xương cốt từ sớm cũng sẽ không bởi vì hôm nay là mùng 1 Tết mà không rèn luyện nữa, Vệ Lăng cảm thấy nếu một ngày nào đó buổi sáng tỉnh dậy mà không rời giường ngay theo lịch vậy thì chỉ có thể là do nguyên nhân "đặc biệt" mà thôi. Chẳng hạn là lúc sau khi bọn họ có nhà của riêng mình. Trong khi Vệ Lăng dẫn theo Sở Sở và nhóc sói con rèn luyện ở trong sân, Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh cũng lần lượt rời giường. Hai người đều thay quần áo mới. Cũng đều là màu đỏ, chẳng qua không phải đỏ chót, mà là các sắc đỏ với độ đậm nhạt khác nhau. Khi ăn Tết mặc màu đỏ để tạo không khí vui mừng, đây cũng là màu sắc được nhiều người ưa chuộng mặc vào dịp Tết nhất. "Chị dâu, chào buổi sáng." Hoàng Uyển Thanh vừa ra khỏi cửa phòng phía đông liền trông thấy Tần Thanh Man bước ra từ phòng phía tây, ánh mắt sáng lên, ngay lập tức lên tiếng chào hỏi. Hôm nay cô ấy đang mặc quần áo mới mà Tần Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906826/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.