Tần Thanh Man nhìn Hoàng Uyển Thanh trầm mặc thì không nói gì nữa, lại bận rộn làm đồ ăn tết. Nội tâm của Hoàng Uyển Thanh lại không bình tĩnh như vậy. Trước đây cô rất tin mình sẽ gả cho Tề Vệ Anh, nên mới vượt ngàn dặm xa xôi để tới đây, nếu năm đó chỉ là câu nói đùa, hoặc là Tề Vệ Anh còn không nhớ nổi cô là ai thì sau này cô phải làm sao? Đột nhiên Hoàng Uyển Thanh thấy do dự. Thật ra, hôm nay Tần Thanh Man hỏi Hoàng Uyển Thanh, trước đây bố mẹ cũng đã hỏi Hoàng Uyển Thanh, Hoàng Uyển Thanh chỉ muốn giữ lời hứa thuở nhỏ mà bỏ qua rất nhiều hiện thực. Đây là lí do cô do dự khi bị Tần Thanh Man hỏi hôm nay. Tần Thanh Man biết tại sao Hoàng Uyển Thanh lại do dự vì câu hỏi này, bởi vì Hoàng Uyển Thanh ngày hôm nay không phải là Hoàng Uyển Thanh ngây thơ trước đây. Tâm trí và hoàn cảnh bất đồng, nhìn nhận một chuyện cũng sẽ khác đi, đây là lý do tại sao cô lại hỏi cô ấy chuyện này. "Anh rể, anh rể–" Lúc trong bếp chỉ còn lại tiếng xèo xèo của các món ăn đang sôi, trong sân vang lên tiếng reo vui vẻ, nghe kỹ một chút còn nghe thấy tiếng tru vui vẻ của sói con. Hình như Vệ Lăng đã về rồi. Chủ nhà trở lại, cả chủ và khách đều được chào đón. Thế nên Vệ Lăng được chào đón long trọng nhất, Hoàng Uyển Thanh đang phụ trong bếp cũng đi ra ngoài sân. Ba người Đỗ Hoành Nghị nhìn thấy Hoàng Uyển Thanh thì vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906811/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.