Khi Tống Nghị về đến nhà, Thẩm Kiều Kiều vừa học xong nội dung hôm nay, cô đang chuẩn bị thư giãn một chút, chơi với Bảo Bảo một lúc.
Bảo Bảo nép vào trong ngực Thẩm Kiều Kiều, trên tay cầm một món đồ chơi nhỏ bằng gỗ, đó là một con trâu làm từ gỗ, vừa nhìn thấy Tống Nghị, liền kêu "A, a" mấy tiếng.
Thẩm Kiều Kiều theo tầm mắt của Bảo Bảo nhìn sang, cô cầm lấy bàn tay nhỏ cậu bé giơ lên lắc lắc, bắt chước giọng nói của một đứa trẻ nói: "A, bố đã về rồi, xem bố mang thứ quà gì về cho Bảo Bảo của chúng ta nào."
Tống Nghị cười tươi, đặt bộ quần áo nhỏ mà Tống Thúy Hoa may cho Bảo Bảo đặt lên bàn.
Thẩm Kiều Kiều cầm lấy ống tay áo nhỏ, mở ra xem xét, ướm thử lên người Bảo Bảo rồi khen: "Tay nghề của bác gái quả thực rất tốt."
Bộ quần áo Tống Thúy Hoa may cho Bảo Bảo, không chỉ có chất liệu vải tốt, hoa văn sành điệu, mà ngay cả những đường chỉ ở các góc cũng được cắt bỏ cẩn thận.
Tống Nghị nhìn thoáng qua Thẩm Kiều Kiều, rồi lại nhìn Bảo Bảo, mím môi, nhưng vẫn là đem những lời của Tống Thúy Hoa, nói ra: "Kiều Kiều, nếu như em quả thực thi đỗ đại học, Bảo Bảo trước tiên cứ lưu lại ở công xã, để bác gái trông giúp chúng ta."
Thẩm Kiều Kiều siết chặt bộ quần áo nhỏ trên tay, cô nhìn về phía Tống Nghị, trong mắt ánh sáng dần dần mờ đi.
Tống Nghị vội vàng bổ sung thêm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-vo-nho/3332783/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.