Về đến công xã , mọi người tách ra ai về nhà nấy . 
Tống Nghị vừa về đến nhà , Thẩm Kiều Kiều từ trong nhà đi ra đón anh rồi hỏi, "Sao hôm này anh về nhà sớm vậy." 
Tống Nghị cười cười, "Mọi thứ đều được bán hết rất nhanh." 
Thẩm Kiều Kiều kéo anh vào trong phòng, đi đến cái bàn nhỏ bên cạnh giường ngồi xuống. 
Trên bàn đặt vài cái yếm to chừng bàn tay, nhìn kỹ chính là đồ dành cho trẻ sơ sinh. 
Thẩm Kiều Kiều cầm lên một cái yếm có viền màu đỏ nói, " Nhìn đẹp đúng không, cái yếm này là bác cả may đấy." 
Buổi chiều sau khi Thẩm Kiều Kiều ngủ dạy, đúng lúc Tống Thúy Hoa tới cửa  tìm cô nói chuyện, vì sợ cô nhàm chán, Tống Thúy Hoa còn mang theo một ít vải thừa lúc Tết may quần áo đến. 
Cô cắt vải, vốn dự định sẽ tự mình may viền yếm, nhưng bị Tống Thúy Hoa ngăn cản, bà vẫn còn nhớ hình ảnh ngón tay bị kim đâm con rõ mồn một trước mắt, Tống Thúy Hoa liền thay cô may viền yếm. 
Hai người tay chân nhanh nhẹn cùng nhau may vá, chỉ chốc lát liền đã may được mấy cái yếm, chính là mấy cái yếm Tống Nghị nhìn thấy ở trên bàn. 
Tống Nghị mơn trớn cái yếm, rồi nắm lấy thật chặt. 
"Sao vậy?" Thẩm Kiều Kiều tinh ý nhận ra tâm trạng của anh có gì không ổn, nên lo lắng hỏi. 
Thẩm Kiều Kiều ôm lấy tấm lưng của Tống Nghị, anh dùng hai tay ôm lấy bờ vai của cô, tựa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-vo-nho/3317553/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.