“Đúng, đúng, hôm nay con gái mẹ mệt rồi, mẹ phải uống nhanh mới được.” Mẹ Lục trực tiếp đổ một bát nước đậu xanh mát lạnh ra, sau đó lại vội vàng rót một bát cho Lục Giai Giai: “Uống mau đi, lát nữa mẹ nấu canh trứng gà đường đỏ cho con.”
Lục Giai Giai nhấp một ngụm, vị thật sự không tồi, ngọt ngào thanh mát.
Mẹ Lục lấy cái quạt giắt sau lưng ra quạt cho Lục Giai Giai, hỏi: “Mẹ nghe nói con kêu thằng tư chuyển lời cho cha con, bảo ông ấy chia cho Châu Văn Thanh đến làm ở chỗ cực khổ.”
Lục Giai Giai gật đầu: “Vâng, là con kêu anh tư nói đó mẹ.”
Mẹ Lục cười hài lòng: “Nên cho cậu ta chịu khổ con à, cậu ta chiếm bao nhiêu lời của nhà mình rồi, bây giờ cũng nên trả về thôi.”
Tiếng nói cười của bà ta càng to hơn: “Con không biết đâu, hôm nay Châu Văn Thanh làm được nửa chừng lại xỉu tiếp, nằm dưới tàng cây nghỉ ngơi rất lâu mới hết, chưa từng thấy ai có thể lực kém như vậy, Lục Hoa nhà mình còn siêng làm hơn cậu ta.”
Nếu con gái bà ta thật sự gả cho Châu Văn Thanh, vậy nửa đời sau có khả năng chính là con gái bà ta làm việc đồng áng nuôi anh ta mất.
Nghĩ thôi cũng phát điên lên rồi.
“Lại xỉu nữa ạ?” Gương mặt của Lục Giai Giai mang theo ý cười: “Thật lo cho anh ta sau này đấy.”
Thế này đã không chịu được vậy sau này biết phải làm sao?
Mẹ Lục lập tức gân cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-nang-phao-hoi-cuc-pham/3196178/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.