Lục Giai Giai: “… Mẹ lớn lên cũng đẹp mà.”
Chỉ là hơi đen, hơi dữ mà thôi.
“Mẹ lớn lên có đẹp hay không bản thân mẹ còn không biết sao? “Mẹ Lục đứng thẳng người: “Dù sao mẹ cũng gả đi được rồi, con gái sinh ra ưa nhìn là được, những cái khác không quan trọng.”
Rất có lý, Lục Giai Giai hỏi: “Vậy nếu như con gái mà con sinh ra xấu thì phải làm sao?”
“Sao xấu được, con gái mẹ lớn lên đẹp như vậy cơ mà, cháu trai cháu gái mẹ làm sao có khả năng xấu được, nếu như nó thật sự xấu… vậy đó là do bản thân nó không biết lớn, con nhìn con gái mẹ biết lớn bao nhiêu.”
“…” Lục Giai Giai không nói gì cả, dù sao cũng đều là khen cô cả thôi.
Lục Nghiệp Quốc biết hôm nay mình phải cõng em gái đi làm nên đặc biệt tút tát bản thân, tắm rửa sạch sẽ: “Nào, em gái, anh tư cõng em.”
Lục Nghiệp Quốc có dáng người cường tráng khỏe mạnh, cõng Lục Giai Giai đi phăm phăm.
Rất nhanh, phía sau đã tuyền tới tiếng hô mơ hồ của mẹ Lục: “Thằng tư, nếu như mày dám làm em gái ngã, trở về bà sẽ lột da mày đấy…”
Lục Nghiệp Quốc rùng mình một cái.
Lục Giai Giai hỏi: “Anh tư, anh sao thế?”
“Không sao, không sao.” Lục Nghiệp Quốc xốc nhẹ Lục Giai Giai lên, cũng không dám đi nhanh như vậy nữa.
Anh ta cõng rất vững, không giống Tiết Ngạn, luôn cố gắng hết mức đẩy cô ra ngoài.
Lục Giai Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-nang-phao-hoi-cuc-pham/3196166/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.