Có khả năng là nghe lời này quá nhiều, Lục Cương Quốc suýt thì giậm chân: “Cô ở nhà, cô ở nhà, cô đã nói bao nhiêu lần rồi hả? Cô ở nhà sống không tốt là vấn đề của cha mẹ cô, liên quan quái gì đến em gái tôi? Ai kêu cô không đầu thai thành em gái tôi.”
Điền Kim Hoa: “...” Lời này hơi có lý.
Phi, dù sao cũng không đúng, có con trai tại sao không thương con trai?
“Còn nữa, cô cũng không thèm nhìn xem mình lớn lên thế nào, em gái tôi lớn lên thế nào.” Lục Cương Quốc hừ một tiếng: “Em gái tôi từ nhỏ đã là cục bột nhỏ, ngoan ngoãn lại nghe lời. Còn cô thì sao, cho dù đầu thai thành em gái tôi thì mấy đứa làm anh như chúng tôi cũng chưa chắc đã thích cô đâu.”
“...” Điền Kim Hoa tức đến run người.
Cô ta trở mình quay lưng vào tường.
Lục Cương Quốc sửa xong cái xẻng của mình, nhìn thấy Điền Kim Hoa vẫn còn lười nhác trên giường: “Sắp phải ra đồng rồi, sao cô còn nằm đó?”
“... Em thấy không thoải mái.” Cô ta còn đang đói đây này.
“Không thoải mái cái gì, mau theo tôi ra đồng, bớt giở trò gian trá đi.” Lục Cương Quốc nhìn thấy Điền Kim Hoa là thấy phiền.
Trước khi kết hôn, Điền Kim Hoa là một người giỏi giang ngoài đồng, suýt chút nữa bị nhà họ Điền bán cho người góa vợ hơn bốn mươi tuổi làm vợ kế.
Vì vài nguyên nhân nào đó mà anh ta dần dần thấy thương xót cho người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-nang-phao-hoi-cuc-pham/3196146/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.