Lý Nhị Nha và Lý Tam Nha che miệng đối phương hộ nhau, vì sợ nghe được hai chữ “quỷ vương” từ trong miệng đối phương.
Sau khi Lý Đại Nha dừng lại trong giây lát, dứt khoát ngồi bệt xuống đất, ngửa cổ lên khóc to: “Oa oa!”
Khóc phải gọi là khàn cả giọng, ma âm chói tai.
Lý Thanh Lê chỉ vào Lý Đại Nha, dạy dỗ Lý Nhị Nha và Lý Tam Nha với vẻ nhàn nhã thong thả: “Khóc như vậy mới miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, ít nhất có thể nghe ra được tình cảm chân thật.”
Lý Nhị Nha và Lý Tam Nha nhìn Lý Đại Nha với ánh mắt mang theo nước mắt nóng hổi: Chị cả thật đáng thương, thật nhỏ bé, thật vô lực, thật thảm!
Bà Điêu mặc áo sơ mi cũ không tay, tóc tai rối tung, tay cầm cái quạt hương bồ đẩy cửa tiến vào, vừa vào cửa đã nhìn thấy người khóc to là Lý Đại Nha, đôi mày lập tức nhướn lên: “Khóc cái gì mà khóc! Đêm hôm khuya khoắt, khóc tang à?”
Vợ chồng anh cả Lý nghe thấy tiếng động lại tới chậm một bước, thấy Lý Đại Nha ngồi trên đất khóc thành lệ nhân cũng vô cùng đau lòng, hai vợ chồng vội vàng kéo cô bé dậy, chị cả Lý lau mặt cho cô bé.
“Tam Nha, đây là sao?” Chị cả Lý hỏi Lý Tam Nha.
Gương mặt nhỏ của Lý Tam Nha khá đau khổ: “Chỉ… chỉ là tối nay con ngủ với cô út, cô út nấu canh rắn, con với chị hai được ăn ké một bát, chị cả không ăn được cho nên…”
Anh cả Lý thở dài bất đắc dĩ, chị cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595464/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.