Không hiểu sao truyện lên app lại bị dính các đoạn với nhau thành một nùi nhưng hiển thị trên web lại bình thường +_+ Các bạn dùng trình duyệt web đọc truyện để không bị dính dòng nhé!
Nơi bọn họ sống đều xây nhà như vậy cả, bốn phía là đều là dùng gạch mộc xếp lên, tường viện cũng là như thế luôn.
Ba gian phòng ốc, sân trước rộng rãi, có thêm một cái nhà kho, bên phải sân lại thêm một mảnh vườn rau nho nhỏ.
Một cái cổng lớn ngăn cách cả ngôi nhà với bên ngoài, rất yên tĩnh.
Đừng nhìn phòng ốc trông không ra làm sao mà lầm, ở thời đại này thì đây đã được xem như là nhà cửa khang trang lắm rồi đấy. Nhà bình thường còn không xây nổi loại phòng ốc này ấy chứ.
Tôn Văn Tĩnh nằm mười ngày trên giường, cô có cảm giác xương cốt trên người mình sắp nhừ cả rồi, muốn đi dạo một vòng trong thị trấn.
Thẩm Phú Sơn ừm một tiếng, đẩy xe đạp ra, chuẩn bị mang cô ra ngoài đổi gió. Cô ngồi lên yên sau, hai người cứ thế rời nhà.
Bọn họ ở trong một thị trấn tên là thị trấn Phú Cường, cách nhà mẹ đẻ của Tôn Văn Tĩnh mười mấy cây số, cách huyện thành hơn bốn mươi cây số.
Hiện giờ vẫn còn chưa khai thông tuyến xe khách nên mọi người đại đa số là đi bộ, có điều kiện thì ngồi xe ngựa, nhưng phải mất tiền.
Trấn Phú Cường là thị trấn duy nhất của vùng này, kinh tế không tồi, trên đường cái người đến người đi cực kỳ náo nhiệt.
Thẩm Phú Sơn đẩy xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-chong-toi-la-ac-ba/249982/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.