Tống Sở nhìn thấy trong mắt anh tư cô vô cùng sáng ngời, chứng tỏ tên này thích làm việc này, biết nhặt trứng gà ở thôn đem đi bán ở chợ đen, vẫn là có chút đầu óc buôn bán.
Trái lại có thể khai thác tiềm lực của anh tư ở khía cạnh này, dù sao cải cách mở cửa cũng chẳng còn mấy năm nữa.
“Em không định bán thịt trăn này, qua mấy ngày nữa để cho anh đi bán một thứ khác giống vậy.
” Tống Sở nói.
“Thịt trăn nhiều như vậy không bán, em muốn làm gì?” Anh tư Tống hỏi.
“Tất nhiên là ăn rồi.
” Tống Sở lườm anh ta một cái: “Anh đừng nghĩ đến thịt trăn này, đến lúc đó tặng cho mỗi nhà một ít, phần còn lại nhà chúng ta để lại ăn.
”Trước đây đều là mẹ cô dẫn cô đến các nhà lấy đồ chỉ có vào mà không có ra, đổi lại thì cô đã không định làm như vậy.
Rất nhiều tình cảm qua lại thật ra đều phải có qua có lại mới dài lâu, giống như nhà cậu cả, mẹ cô thường đến vơ vét đồ, cậu cả không nghĩ gì, nhưng con trai con dâu của ông lại có ý kiến lớn.
Người không bủn xỉn như anh tư Tống, lại có tính cách thuộc loại tùy tiện: “Được thôi, chúng ta ăn cũng tốt.
”Đừng nói, có vẻ anh ta mấy tháng không ăn thịt rồi, thấy thịt trăn cũng không nhịn được muốn nuốt nước bọt.
“Đúng rồi, em vừa mới nói qua mấy ngày để cho anh đi bán đồ, bán gì vậy?” Anh ta tò mò hỏi.
Tống Sở hỏi ngược lại: “Chợ đen có bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-bao-boi-cua-dai-lao/4433923/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.