Tống Sở vẫn tràn trề sức sống, cô nhạy bén cảm nhận được ánh mắt của người trong thôn, cũng nghe thấy các bà ấy nói chuyện.
Chỉ mới thế này đã kinh ngạc rồi sao? Sau này còn nhiều điều bất ngờ lắm đấy.
Quay về chuồng heo, anh cả Tống đang tắm cho heo, nhìn thấy em gái nhà mình mang về nhiều cỏ cho heo ăn đến vậy thì cũng ngây ngẩn.
"Em gái, chỗ này đủ cho heo ăn một ngày rồi, tốc độ của em cũng nhanh thật.
" Anh cười ngây ngô rồi nói.
Tống Sở nói một cách đương nhiên: "Đó là dĩ nhiên, cũng không nhìn xem em là ai.
"Cô có sức lớn và có kỹ năng như vậy, cắt một ngày mới xong chỗ cỏ cho heo ăn, cái này cũng thật đáng xấu hổ.
"! " Anh cả Tống nhếch khóe miệng, quả nhiên là phong cách của em gái nhà anh.
"Anh tắm rửa cho heo xong rồi sẽ giúp em băm và luộc cỏ.
" Anh nhớ tới lời dặn dò của mẹ già lúc rời khỏi nhà rằng không thể để cho em gái phải mệt nhọc.
Tống Sở cười xòa: "Không cần, em có thể tự băm, lát nữa anh luộc là được.
"Sau đó, cô tìm một con dao tới rồi bắt đầu băm cỏ, cô không chỉ có sức lớn mà tốc độ cũng rất nhanh.
Nhìn cảnh tượng này, anh cả Tống chợt có cảm giác em gái mình đã trưởng thành rồi.
Lúc Tống Sở đang băm cỏ cho heo ăn thì Đường Dân chắp tay sau mông bước tới.
Nhìn Tống Sở đang làm việc, khuôn mặt nghiêm túc của ông lộ ra một chút tươi cười.
Vừa rồi ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-bao-boi-cua-dai-lao/4433916/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.