Bước chân Chu Tú Tú rất nhanh, trái tim giống như bị một bàn tay to lớn vô hình bóp chặt, treo ở cuống họng.
Dọc đường đi có không ít trẻ con đang chơi đùa, phơi nắng đen thui, nhưng răng sữa lại đặc biệt trắng.
Lúc Chu Tú Tú chạy ngang bọn nhỏ, nhịn không được nhìn thêm mấy lần, chỉ sợ bỏ lỡ bóng dáng của Tiểu Niên và Tiểu Uyển.
Sống chung hai ngày ngắn ngủi, thật lòng cô rất thích hai đứa nhỏ lanh lợi đáng yêu giống như tiểu thiên sứ này, trong sâu thẳm, thậm chí cô còn hoài nghi hệ thống mang cô đến đây để thay đổi số phận của bọn nhỏ.
Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được ý thức trách nhiệm và sứ mệnh lớn lao.
Chu Tú Tú vô cùng lo lắng, trên trán lấm tấm mồ hôi, khó khăn lắm mới chạy tới cửa nhà, cô đẩy cửa ra.
Không có một bóng người nào.
Lòng Chu Tú Tú nguội lạnh, tình tiết trong quyển tiểu thuyết thời đại này cứ vang vọng trong đầu cô.
Ba đứa nhỏ đi lên trấn trên, Đổng Đại Phi lén lấy phiếu mua lương thực đến cửa hàng đổi kẹo, Tiểu Niên cảm thấy như vậy không đúng nên đi theo ngăn cản, để em gái đứng ở tại chỗ chờ.
Nhưng Đổng Đại Phi không nghe lời khuyên nhủ, còn cười nhạo Tiểu Niên là đứa nhát gan, hai đứa làm lỡ nhiều thời gian, lúc quay lại Tiểu Uyển đã biến mất rồi.
Sự biến mất của Tiểu Uyển trong truyện cũng không ảnh hưởng gì đến nhà họ Bùi, đối với bọn họ mà nói, chỉ là một cô bé nghịch ngợm mà thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ba-chu-my-thuc-nuoi-con-ky/582681/chuong-33.html