Nhìn Chu Tú Tú đi tới trước mặt mình, mi tâm của Trương Liên Hoa nhảy vài cái. 
Trước đây để con trai mình lấy người phụ nữ này là ý kiến riêng của Trương Liên Hoa. 
Khi đó thấy cô ngoan ngoãn, gia cảnh lại nghèo, dễ bắt nạt, nên không nghĩ nhiều mới đồng ý lời bà mai giới thiệu. 
Nhưng không ngờ khi rước người phụ nữ này về nhà, đuôi của cô ta mới dần dần hiện ra. 
Cô không kính trọng người già, không yêu thương trẻ nhỏ, lại hoa tâm, ỷ vào khuôn mặt mà trêu ghẹo khắp nơi, đi đâu cũng quyến rũ mọi người, khiến những lão già trong làng ai cũng thèm nhỏ dãi. 
Trương Liên Hoa hận không thể đuổi cô ra khỏi nhà. 
Nhưng con trai mình cũng vừa mất không được bao lâu, giờ lại đuổi cô ta ra khỏi nhà, cũng không được ổn cho lắm. 
Trương Liên Hoa vô cùng sĩ diện, sẽ không bao giờ giờ để ý đến suy nghĩ của con gái và con rể, bà ta sẽ không để chuyện trong nhà lan truyền ra bên ngoài. 
Im lặng hồi lâu, Trương Liên Hoa mắng: “Gia đình có điều kiện gì, để cô lãng phí trứng gà như thế này? Cả nhà chín miệng ăn, ai cũng lãng phí đồ ăn như cô thì sao có thể chịu đựng được đến mùa thu hoạch?”Trương Liên Hoa trầm mặt, vừa mở miệng đã nói liên tục. 
Tuy nhiên Bùi Nhị Xuân cảm thấy lời nói của bà ta chưa đủ cay nghiệt, nên nói tiếp: “Tôi biết gia cảnh cô nghèo khó, gả đã vào đây như gả chỗ vàng, nhưng đừng có như tám kiếp chưa ăn trứng vậy. 
Ăn lương thực của nhà người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ba-chu-my-thuc-nuoi-con-ky/582657/chuong-9.html