Hệ thống thật keo kiệt, ở đây có tới hai đứa trẻ, lại chỉ cho một viên kẹo?Chu Tú Tú không khỏi nhíu mày, dường như trong người có một loại lực lượng nào đó khiến cô đưa tay ra móc túi quần của mình.
Khi đầu ngón tay chạm vào giấy gói kẹo, cô đột nhiên rút mạnh tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một viên kẹo sữa hình con thỏ.
Tuy nhiên, vì cô giơ tay quá mạnh làm cơ thể hai đứa trẻ cứng đờ, dùng hết sức nhanh chóng né về sau.
"Mẹ, đừng đánh…" Ánh mắt Tiểu Uyển né tránh, muốn nhìn nhưng lại không dám nhìn, giọng nói nhỏ nhẹ tràn đầy sự bất đắc dĩ, lời cầu xin hèn mọn như những người thuộc bên yếu.
Đôi mắt trong veo của hai đứa trẻ hiện lên vẻ hoảng sợ, cơ thể theo bản năng run lên thoạt nhìn trông rất đáng thương, trước đây Tiểu Niên rất bình tĩnh nhưng hiện tại cũng sợ hãi nhìn Chu Tú Tú, tay kia cũng không quên bảo vệ em gái mình.
Lúc trước nguyên chủ đã từng đánh con.
Mấy người phụ nữ không biết chữ trong thôn rất quá đáng, mỗi ngày đều nói cô ta khắc chồng, nguyên chủ không có biện pháp với những người đó, sẽ mang cơn tức về trút lên các con của mình.
Bởi vì sợ mỗi ngày sẽ bị đánh, nên bọn trẻ vẫn luôn đề phòng cô, cho dù vừa rồi thấy cô cười nhưng trong lòng chúng vẫn còn đang rất đề phòng.
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hai đứa trẻ, Chu Tú Tú cũng không giải thích gì, cầm lấy kẹo đường đi vào bếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ba-chu-my-thuc-nuoi-con-ky/582655/chuong-7.html