Vừa rồi, An Bảo ngửi được mùi thơm nồng đậm của món thịt thỏ hầm khoai tây đã không nhịn được mà chảy nước miếng, rồi nước miếng lại chạy dọc theo cằm nhỏ chảy xuống yếm.
Nhìn chén canh trước mặt, lại nhìn nồi thịt thỏ hầm khoai tây, An Bảo cảm thấy vô cùng gian nan. Cô cũng muốn ăn thịt thỏ hầm khoai tây, tay nghề nấu ăn của bà nội tốt như vậy khẳng định món đó ăn rất ngon, đáng tiếc cô ăn không được.
Thế nhưng chờ đến lúc được đút mấy ngụm canh, An Bảo thỏa mãn mà nheo mắt, canh bà nội cô hầm uống cũng thật ngon nha.
“Ngon lắm đúng không? Lại uống thêm một ngụm nữa nào?”
Miêu Vân Anh thấy cháu gái nhỏ dù vui vẻ uống canh nhưng đôi mắt vẫn nhìn về phía nồi thịt thỏ hầm khoai tây với dáng vẻ chờ mong, liền cười nói: “An Bảo, món đó con không thể ăn vì bên trong có cho thêm ớt, chờ ngày mai bà nội làm khoai tây hầm không bỏ ớt cho con ăn.”
Món thịt thỏ nếu không cho thêm ớt thì khó có thể khử được mùi tanh. Nhưng vì nghĩ đến bọn nhỏ nên bà cũng không dám cho nhiều. Vậy mà bên kia đã có hai đứa bé vừa ăn vừa le lưỡi thở phì phò.
“Cay!” Trần Nhị Nha không ngừng le lưỡi, còn liên tục nói cay.
Cay? Cô muốn ăn thịt cay a.
An Bảo nhìn người chị họ nhỏ ăn cay đến gương mặt đỏ bừng, càng thèm hơn.
Cô bú sữa được vài tháng nên đã sớm thèm các món ăn có hương vị đậm đà. Nhưng đáng tiếc là cô còn quá nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-an-bao-doan-sung/1024816/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.