Ôn Hân trước mắt rốt cục từ mấy câu nói này mà đã tổng hợp được toàn bộ sự việc, lúc này trong lòng thật sự là như có một vạn con ngựa chạy như bay qua!
Đầu óc Triệu Thắng Quân bị lừa đá sao? Thật không biết dùng bộ vị nào trên thân thể mới có thể nghĩ cái ý đồ xấu xa như vậy, trộm trâu của đại đội mang đi cày ruộng cho cô?
Buồn cười nhất chính là cuối cùng còn đem trâu ra cày mệt chết?
Ôn Hân thật sự là không biết nói gì, không cho anh ta cuốc đất anh ta nhất định phải đi, bản thân không làm mà để cho trâu làm, dùng trâu liền dùng trâu đi, nhưng người này không thể động não một chút sao? Anh ta cũng không thể chỉ dựa vào một cái lông cừu mà làm vinh quang xã hội chủ nghĩa, trong đại đội nhiều con trâu như vậy, anh ta hết lần này tới lần khác tìm con già nhất kia để dùng, trước mắt thật sự không thể biến lông cừu thành sợi tơ được, còn chính mình vỗ vỗ mông chuồn sạch sẽ, Ôn Hân giờ phút này thật sự tức giận đến không có lời nào để nói!.
Càng nghĩ càng tức giận, Ánh mắt Ôn Hân không ngừng quét qua đám người, muốn tìm được người đàn ông ngu xuẩn giống như heo kia, bay qua một cước đá cho anh ta ngất xỉu tại chỗ, túm lấy đầu heo của anh ta, mở đầu heo kia của anh ra xem bên trong rốt cuộc chứa cái gì!
Nhưng quét một vòng, cũng không tìm thấy dấu vết của con heo ngu ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-am-ap/2555861/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.