Thẩm Ký Minh đối chọi với áp lực, nhỏ giọng nói bên tai Bùi Tranh: “Chủ yếu là tôi muốn xem rốt cuộc mẹ kế cậu đánh bại mẹ ruột cậu - cô tôi - thế nào, cô ta lại còn có thể để cậu trông con mình nữa.”
“...”
Bùi Tranh thực sự không nhịn được liếc mắt: “Thằng nhóc con này liên quan gì tới mẹ nó?”
“.” Thẩm Ký Minh sờ đầu Bùi Tranh: “Vấn đề chính ở chỗ này.”
Bùi Tranh bực dọc hất tay Thẩm Ký Minh ra.
Trên xe, Lục Nùng ôm đầu cảm thấy đau đầu, thằng nhóc xấu xa Bùi Tranh này rõ ràng đã nhìn ra mẹ Ngô không biết tình hình bên trong, cố ý đùa bà ấy đây mà.
Cô nhìn Bùi Tịch An bằng ánh mắt khiển trách: Xem con trai lừa bịp của anh đi.
Bùi Tịch An bình tĩnh mở miệng: “Xuống xe đi.”
“Ôi, vâng ạ.” Nghe được mệnh lệnh, Tiểu Chu đẩy cửa xe ra, lên tiếng chào với Bùi Tranh và Thẩm Ký Minh trước, sau đó lại mở cửa xe kế bên ghế lái ôm cái rương mây tre đan và túi vải to của mẹ Ngô ra, xách lên rồi chạy vào gác đỏ.
Trên xe chỉ còn lại hai người Lục Nùng và Bùi Tịch An, cô đã quên mất sự lúng túng lúc trước, nặng nề hừ một tiếng với Bùi Tịch An, chuẩn bị đi giải thích hiểu lầm sinh ra do chần chừ này với mẹ Ngô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-tieu-me-ke-cua-nam-chinh/4084785/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.