Anh phải hoàn thành nhiệm vụ, anh không thể bỏ rơi đồng đội của mình.
“Hay là… mấy người không cần lo cho tôi.” Giáo sư Thi run tay đẩy chiếc kính gọng đen trên sống mũi, khuôn mặt thường ngày tao nhã dịu dàng hiện đầy vẻ u uất, trốn chạy nửa tháng, những quân nhân vì bộ xương già này của ông ta mà cả người bị thương, ông ra không muốn nhìn thấy bất kỳ người trẻ tuổi nào hy sinh cho ông ta, bọn nhỏ còn nhỏ lắm.
“Không, giáo sư Thi, ông là một nhà nghiên cứu khoa học, một tài năng mà đất nước chúng ta hiện đang khan hiếm, lợi ích quốc tế là trên hết, ông không thể hy sinh bản thân mình vì mấy trò đuổi giết không rõ ràng như vậy được, và ông là nhiệm vụ mà cấp trên giao cho chúng tôi, chỉ cần chúng tôi ở đây, chúng tôi sẽ nhất định đảm bảo an toàn cho ông! Sống lưng Tạ Trăn thẳng tắp, giống như thanh kiếm sẵn sàng có thể rút ra khỏi vỏ, khuôn mắt tuấn tú sắc bén đầy kiên cường!
Anh nhớ trước khi thực hiện nhiệm vụ, lãnh đạo của anh đã yêu cầu, bí mật hộ tống giáo sư Thi đến bộ phận nghiên cứu khoa học của tỉnh S, còn yêu cầu họ không được xuất hiện với thân phận quân nhân, nếu không anh đã nhờ quân phụ cận hỗ trợ, không đến mức rơi vào thế thụ động như hiện tại.
“Nhưng...” Khuôn mặt giáo sư Thi xúc động, vừa định nói liền bị cắt ngang.
“Nhưng cái gì, đừng nhưng nữa, Tây Tây, em cho Vương Khôn uống một hớp rượu, sau đó ôm người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-em-dau-boss-phan-dien/4382859/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.