Nói xong, anh lo lắng Tô Tây sẽ không yên tâm khi đi cùng mình nên vội lấy trong túi ra một tờ giấy đưa cho Tô Tây: “Đây là thứ mà anh trai Tịch Ngạn Nam của cô nhờ tôi mang đến cho cô, cậu ấy cũng bảo tôi tìm tới cô.” 
Tô Tây cầm lấy tờ giấy liếc nhanh một cái, sau đó nghiêm túc nói: 
“Anh trai tôi cũng ở đây? Tại sao anh ấy không đến?” 
“Anh của cô bị thương nhẹ, không tiện tới.” 
Trái tim Tô Tây thắt lại khi nghe những lời đó, cô muốn hỏi thêm điều gì đó, nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng nhưng vẫn không giấu được sự lo lắng của Tạ Trăn, cô biết bây giờ không phải lúc để hỏi đến cùng. 
Cô lập tức nói: “Chờ tôi vài phút, tôi quay lại tìm giáo sư duyệt giấy ra ngoài.” 
Sau khi nói xong, trong ánh mắt Tạ Trăn có chút cảm ơn, anh nhanh chóng hướng về khuôn viên trường rồi phóng đi, chớp mắt đã không thấy đâu. 
Tạ Trăn...là một hạt giống tốt. 
---------- 
Tô Tây là một học sinh ngoan giỏi trong lòng mắt mọi giáo viên, là bạn tốt, lại thông minh không kiêu ngạo, ngay cả khi trở lại vị trí đầu tiên trong lớp thì vẫn chăm chỉ, không chểnh mảng! Vì vậy khi Tô Tây xin phép giáo sư cho nghỉ thì được phê giấy phép xin nghỉ rất dễ dàng, phải biết rằng đây là trường quân đội, mọi thứ đều được quản lý theo quân đội, cho dù là chủ nhật, muốn rời trường cũng phải nộp đơn trước. 
Cho nên nói, học bá vẫn có lợi thế về nhiều mặt. 
Sau khi nhận được giấy nghỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-em-dau-boss-phan-dien/4382856/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.