Nếu không phải chuyện xảy ra với Tô Tam Nha trước đó, cô còn muốn kiếm thêm chút tiền.
Dù sao trong khoảng thời gian từ năm 1966 đến năm 1976, việc đầu cơ trục lợi sẽ bị kiểm soát gắt gao hơn, nếu cô dùng mấy năm này để kiếm chút tiền, chờ mười năm sau, dù cho chỉ lấy đồng lương chết nhưng có tiền tiết kiệm thì cuộc sống của cô cũng không trở nên quá tệ.
“Bà sang nhà bác cả của cháu trước đây.” Trần Tương Vân khâu xong mũi cuối cùng, nhìn trời, đem tất cả kim khâu bỏ vào trong cái khay, đứng dậy vỗ eo nói với cháu gái.
“Bà sang nhà bác cả làm gì vậy ạ?” Tô Tây cũng giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay, đã 10 giờ 30 phút trưa.
Đây là phần thưởng mà anh cả đã tặng khi cô được nhận vào trường trung học.
“Anh Tư của cháu trở về có mua ít thịt, bác cả kêu chúng ta cùng sang ăn cơm, bà sang giúp bác gái cháu làm cơm.” Bà cụ một bên trả lời cháu gái một bên từ trong ngăn kéo lấy ra mấy quả trứng gà, còn thêm một cân bột mì.
Nếu cô và bà nội đến đó tay không, khuôn mặt của bác gái Vương Quế Chi có lẽ sẽ căng ra trong vài ngày.
Trong bữa ăn, Tô Tây mới biết chị dâu Tư lần này trở về là vì cô ta có thai, quay về để báo tin mừng cho anh Hai.
Dù sao cũng là một chuyện vui, nhà họ Tô mấy năm rồi vẫn chưa có sinh thêm.
Thế nhưng, giữa hai hàng lông mày của bác cả Tô Thừa Trung vẫn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-em-dau-boss-phan-dien/4382851/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.