Còn may vừa nãy lúc đòi tiền không quá phiền toái, coi như thuận lợi, nếu không chú ấy sẽ hận chết chính mình.
Đây là rắc rối của việc không chia nhà.
Trong lòng ba Tô âm thầm đưa ra quyết định.
“Diệu Tông, Nhiên Nhiên không chết, Nhiên Nhiên tỉnh rồi.” Thấy ba Tô trở về, mẹ Tô vội vàng nói chuyện này cho chú ấy biết.
Lúc này ba Tô mới phát hiện con gái được vợ ôm vào trong ngực, đang mở to đôi mắt nhìn chú ấy, ánh mắt trong suốt, tuyệt đối không giống như đang nguy kịch.
Ba Tô không kích động như vợ, mà là tiến lên thăm dò mạch tượng của Tô Nhiên.
Mạch động mà mạnh mẽ, nhìn thế nào cũng không giống bị bệnh, điều này làm cho ba Tô tưởng rằng đây chỉ là một ảo giác.
“Nhiên Nhiên, con không sao chứ?” Ba Tô kìm lòng không đậu thốt ra.
Tô Nhiên cố ý nghi hoặc hỏi: “Ba, con có thể có chuyện gì không?”
Ba Tô cau mày, sau đó lại nói với mẹ Tô: “Huệ Ngọc, mang theo tiền, chúng ta đến bệnh viện.”
“Diệu Tông, anh...”
“Đến bệnh viện, em nhớ tiếp tục khóc, động tĩnh lớn một chút.” Ba Tô suy nghĩ một chút, lại nói với Tô Nhiên, “Nhiên Nhiên, con nhắm mắt lại, nhớ giữa chừng đừng mở.”
Tô Nhiên ngẩn ra, chẳng lẽ ba định...
Lúc ba Tô bế Tô Nhiên ra khỏi phòng, bên ngoài có một đám người vây quanh.
Đều là người Tô gia, ông bà Tô, mấy đứa con trai con dâu, còn có cháu trai cháu gái.
Chuyện Tô Nhiên bị đụng ở bên giếng bọn họ đều biết, về phần sau đó bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-cam-ly/4082809/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.