Cô nhớ rõ, mình rõ ràng đang ở nhà, theo mẹ cùng đi lên phòng bên kia, bởi vì ông nội đang mắng ba.
Kết quả vừa đi qua, liền thấy bà nội kéo cô ra, đánh một cho một trận.
Lúc ấy cô chỉ cảm thấy đầu giống như nổ tung, ý thức đột nhiên bị hút vào một cái động, người cứ thế ngất đi.
Lúc tỉnh tại thì cô đã đến nơi xa lạ này rồi? Đây là nơi nào?
Làm sao để cô trở về nhà mình? Chẳng nhẽ cô sẽ mãi ở đây?
Ai bắt rồi nhốt cô ở đây vậy?
Cô nhớ mẹ, nhớ cha, càng không muốn cha mẹ lo lắng cho cô.
Cô đột nhiên biến mất, cha mẹ chắc chắn sẽ rất lo lắng?
Tôi muốn về nhà, tôi muốn ra ngoài!
Tô Nhiên ở trong lòng hò hét.
Đột nhiên, cô cảm thấy dần dần có ý thức,
Cô liền cảm giác mình đã rời khỏi nơi đó, bên tai truyền đến giọng nói của mẹ Lâm Huệ Ngọc: “Nhiên Nhiên ơi, con làm sao thế này? Con đừng làm mẹ sợ.”
Lại nghe được giọng nói của ba Tô: “Nhiên Nhiên vừa rồi con bé không có mạch đập, con bé...”
“Không đâu, Nhiên Nhiên không thể xảy ra chuyện gì, nhất định là anh lầm rồi.” Mẹ Tô gào thét,”Nhiên Nhiên nếu có việc, tôi sẽ không bỏ qua cho bọn họ! Tôi không để yên cho cái nhà này đâu!”
Tô Nhiên lần đầu tiên nghe được tiếng phản kháng của mẹ, đây là chuyện chưa từng có.
Trong ấn tượng của cô, mẹ Tô là một nhân vật có tính cách giống như bánh bao, không biết là cái gì tạo thành tính cách như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-cam-ly/4082802/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.