Chú ấy cũng không tiến lên quan sát như bọn họ dự liệu, chỉ thản nhiên nói một câu: “Mẹ, mẹ đã quên con nghề gì à? Mẹ muốn giả bệnh, ở trước mặt các anh em khác còn chưa tính, ở trước mặt con thì không thể đâu. Lớn tuổi cả rồi, đừng có nghĩ gì là làm đó.”
“Hả” một tiếng, Tô Nhiên tò mò nhìn về phía ba mình, hôm nay ba cô dường như không giống ngày thường.
Trước kia, có lẽ là bà Tô diễn quá giống, ba lại là một người con hiếu thảo, cho dù biết bà Tô giả vờ, nhưng vẫn như cũ sẽ đi qua vừa xoa vừa ấn huyệt, cứu sống bà Tô khỏi “ngất xỉu”, vừa là thuốc bổ vừa là lời tốt.
Hôm nay, ba lại mặc kệ bà Tô giả vờ ngất xỉu? Tô Nhiên bị ba Tô ôm về phòng nhà mình, ba Tô không thèm quay lại nhìn mấy kẻ diễn kịch kia. Ngược lại Tô Nhiên quay đầu lại nhìn thoáng qua, vừa lúc nhìn thấy khuôn mặt bà Tô tức giận đến xanh mét, tròng mắt ở dưới mí mắt không ngừng chuyển động, nhưng kiên trì không lập tức nhảy dựng lên, cho dù ba Tô không quay đầu lại.
Mẹ Tô cũng theo sát ba Tô trở về phòng, ngay từ đầu thím ấy thật sự sợ chồng sẽ bởi vì bà Tô giả bộ choáng váng mà mềm lòng, nhưng khi nhìn thấy ba Tô kiên trì ôm con gái về phòng, không để ý tới bà Tô nữa, trái tim vốn treo lơ lửng của thím ấy cũng buông xuống.
Điều thím ấy lo lắng nhất chính là sự thỏa hiệp của đương gia đối với bà Tô.
Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-cam-ly/4082792/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.