Trần Vệ Quốc cũng nhìn thấy biểu tình trên mặt của Trần Đại Liễu, có vẻ đã hiểu ra điều gì, anh ta vội quát nhẹ đứa con trai: “Trần Nghĩa, con yên lặng một chút cho cha, ở trước mặt bà cô không được phép làm loạn.
”Trần Nghĩa bị cha khiển trách, lập tức yên lặng đứng bên cạnh mẹ, nhưng ánh mắt vẫn tha thiết không nhịn được nhìn về phía Tiểu Hắc.
Đối mặt với vẻ mặt hối lỗi của Trần Vệ Quốc và Phương Nhã, Bạch Hi tỏ vẻ tôi là trưởng bối sẽ không so đo với vãn bối, nói: “Nếu như cậu không sợ bị cắn thì tùy cậu.
”Bạch Hi vừa dứt lời, Tiểu Hắc đã phối hợp gầm lên với Trần Nghĩa, ai nhìn thấy cũng biết nó đang không vui.
Lúc này, đừng nói là Trần Nghĩa không dám đến gần, ngay cả Phương Nhã cũng vội ôm chặt cậu ta.
Dù sao Trần Đại Liễu cũng đã từng tiếp xúc gần gũi với Tiểu Hắc vài lần, lúc trước cũng đã từng ôm qua một lần, lá gan cũng hơi lớn hơn một chút, còn có thể khuyên gia đình Trần Vệ Quốc không cần quá sợ hãi.
Bạch Hi nhìn lướt qua mấy thứ trên bàn, cảm thấy bản thân hình như không nên đã nhận quà mà còn hù dọa người ta, cho nên nói: “Tiểu Hắc rất hiểu con người, sẽ không hại người bừa bãi, chỉ cần các người không chọc tức nó là được.
”Thật ra không có Bạch Hi cho phép, Tiểu Hắc sẽ không làm tổn thương bất cứ ai, nhưng cô cũng sợ tên nhóc này chạy tới làm loạn, cho nên mới nói như vậy.
Trần Vệ Quốc và Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-qua-lam-ba-co/962852/chuong-38.html