Trần Đại Liễu ở một bên khẳng định, trịnh trọng giới thiệu: “Đây chính là bà cô của chúng tôi.
”Nói xong, lại hơi hơi khom lưng, cung kính mở miệng nói với Bạch Hi: “Bà cô, đây là con trai của chú Trần, Trần Vệ Quốc và con dâu của đồng chí, Phương Nhã, chú Trần đã rời thế giới này cách đây vài năm, lần này con trai và con dâu của ông ấy mang theo cháu trai, đưa thằng bé trở về thôn chúng ta, cũng coi như là trở về quê hương.
”Vốn dĩ ông ta định dẫn hai người lên ngôi nhà trên cây để gặp bà cô, nào biết mới đi được nửa đường thì nghe tin có người rơi xuống nước, vì thế ba người vội vàng chạy lại đây, trên đường đi thì cũng biết người rơi xuống nước chính là con trai của hai người.
Trần Vệ Quốc nhìn Bạch Hi, mặc dù kinh ngạc, nhưng vẫn bịch một cái, quỳ hai đầu gối xuống đất, cung kính dập đầu ba cái với Bạch Hi.
“Con trai của Trần Hùng, Trần Vệ Quốc ở thôn Ngưu La, thay cha hỏi thăm bà cô, ra mắt bà cô.
”“Khi Vệ Quốc còn nhỏ cha mẹ vẫn luôn nói muốn đưa tôi về thăm quê, nhưng lại ngại đường xá xa xôi, cũng gặp nhiều khó khăn, cho nên mới chậm trễ như vậy, bây giờ mới trở về được, kính xin bà cô và xin các vị các trưởng bối thứ lỗi.
”Mặc dù anh ta chưa bao giờ đến thôn Ngưu La, nhưng từ nhỏ đã nghe cha mẹ ân cần dạy bảo nói cho anh ta nghe về quy củ của thôn Ngưu La.
Vừa rồi lúc trên đường đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-qua-lam-ba-co/962850/chuong-36.html