Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Minh Tây đi ra ngoài rửa mặt, sau đó quay trở lại ngồi ở bên bàn ăn, run lẩy bẩy: "Bà ơi, cháu cũng sắp đi học rồi, hay là ngay mai cháu cũng đi theo anh ngồi tàu hỏa đi."
Bà Lý trừng mắt lườm cháu trai: "Còn nửa tháng nữa cơ mà, anh cháu đi Băng thành đường xá xa xôi mất mấy ngày mới tới nên đi sớm, chứ cháu đi Y Đông thì vội cái gì, chờ đến ba ngày trước hôm nhập học ngồi tàu hỏa tới là được, cháu cứ tranh thủ mấy ngày ở nhà ăn nhiều thịt vào còn bồi bổi sức khỏe, đây là thịt heo rừng cháu săn được đấy."
Minh Nam và Minh Bắc đã ăn lưng lửng dạ, cuối cùng cũng có thời gian rảnh để nói chuyện, hai cậu nhìn Minh Tây bằng ánh mắt sáng như sao: “Anh ơi, lúc nào anh dạy bọn em cách đập vỡ đầu con heo rừng nhé?" Minh Tây cúi đầu gặm xương sườn trong bát, giả vờ như không nghe thấy gì.
Minh Nam chán nản hỏi Lý Mộc Sâm: "Chú ba ơi, các chú đi săn bắt heo rừng thế nào? Lần tới có thể dẫn cháu và Minh Bắc cùng đi không?"
Lý Mộc Sâm hớn hở nói: "Được, nếu các cháu không sợ thì cứ theo các chú, nhưng nói trước là không được bị dọa sợ tè ra quần đâu nhé!"
Minh Bắc lập tức ưỡn ngực nói: "Sao cháu có thể sợ được chứ? Cháu bảo đảm sẽ dũng cảm như nhị ca của cháu!"
Minh Tây nuốt miếng thịt heo rừng xuống bụng, trong lòng thầm rơi lệ: Có đánh chết tôi cũng không đi nữa đâu, quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-vo-tinh-sinh-ra-vao-nam-60/4380079/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.