Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vương Tố Phân tìm một chỗ mặt cỏ bằng phẳng mềm mại đặt Trăn Trăn lên trên mặt đất, Trăn Trăn nằm dưới đất, hai tay nhỏ vỗ vỗ mặt cỏ, bỗng nhiên một cảm giác kỳ diệu nảy lên trong lòng. Con bé vuốt mặt đất ẩm ướt, chung quanh mỗi một ngọn cây, mỗi một ngọn cỏ, chim chóc ở trong rừng, côn trùng, thú vật hoang dã, cô bé đều có thể cảm nhận được chúng nó tồn tại, thậm chí có thể phát hiện ra suy nghĩ của chúng nó.
Trăn Trăn bị cảm giác kỳ diệu này chấn động tới, cô bé nhắm mắt lại cảm nhận được gió nhẹ trong rừng, cố gắng cảm nhận toàn bộ cảm giác có chút huyền diệu này, cô bé lần theo thổ địa (dưới mặt đất) ướt át rồi kéo dài ra bên ngoài, xuyên qua mặt cỏ đi vào khối đất hoang gieo hạt giống cải trắng kia …
“Muốn ánh mặt trời…”
“Cảm thấy lạnh lẽo…”
“Tôi chỉ cần thiếu chút nữa liền có thể chui từ dưới đất lên…”
Trăn Trăn đem thần kinh đều xâm nhập vào phần thổ địa ở bên này, tựa hồ cũng đồng cảm giống như bản thân mình cũng cảm nhận được sự lạnh lẽo, cô bé nhịn không được tưởng tượng được ánh mặt trời ấm áp bao phủ. Khi suy nghĩ của Trăn Trăn thay đổi, một tia nắng rồi lại một tia ánh mặt trời xuyên qua ngọn cây rậm rạp, nỗ lực chiếu rọi lên trên một khối đất này, chiếu đến mỗi một gốc cây mỗi một thảm thực vật.
Cảm nhận được ánh sáng ấm áp bao trùm lên khắp người, Trăn Trăn nhắm chặt con ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-vo-tinh-sinh-ra-vao-nam-60/4380062/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.