Cố Lệ lại bị ánh mắt này của hắn ta nhìn đến cả người nổi cả da gà, cô liền cười lạnh: “Vương Kiến Quốc, tôi cảm thấy đầu óc của anh thật không bình thường, anh thực sự là bị bệnh cũng không nhẹ chút nào!” 
Lời này vừa nói ra tới, ở trong góc tường Hàn Văn Hồng không biết vì sao, cục đá vốn đè nặng trong lòng được đặt xuống, hơn nữa khóe miệng còn nhịn không được cong lên một chút ý cười. 
Nhưng mà chuyện này còn chưa có xong xuôi, bên kia Cố Lệ đã bốc hỏa lên: " Nếu anh có bệnh liền đi chữa bệnh đi, không cần ra ngoài nói này nói nọ những điều không thể hiểu được, anh là ai hả mà tôi phải đi theo anh? Anh có bệnh tôi còn phải đi theo anh để lây bệnh hay sao, đừng nói tôi là một phụ nữ đã có gia đình, dù cho tôi là một người phụ nữ độc thân thì tôi cũng sẽ không theo anh, một người không có đầu óc, đầu óc như vậy có bệnh lại đi hãm hại người, trừ khi đầu óc của tôi cũng có bị bệnh, tôi nhận biết anh là ai hay sao? Anh thật sự có bệnh cần phải trị!” 
Ý cười nơi khóe miệng của Hàn Văn Hồng đã bắt đầu giấu không được. 
Vương Kiến Quốc lại có chút sốt ruột: “Lệ Lệ, anh là đang nói thật, em theo anh đi đi, chúng ta cùng nhau đi qua Hong Kong, chắc chắn ở bên kia sẽ có ngày lành để sống, anh cũng nhất định sẽ cho em cuộc sống mà em muốn có, chúng ta không có nhiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-thao-han-sung-the-nhu-bao-vat/2608955/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.