Lúc đó Lâm Nam Phong có đến xem, nhà họ Mã có người bị cạo đầu, tạt phân, nhổ nước bọt vào người, sau đó có người không chịu nổi loại xúc phạm này đã ném con gái xuống giếng.
Cho nên không trách nhà họ Trương hôm nay yên tĩnh, nếu xảy ra chuyện ở nhà bên cạnh bạn, liệu bạn có sợ không? Hơn nữa Trương Sĩ Thành rất sợ chết, nếu không gã sẽ không sống đến ngày hôm nay.
Lúc trước tài sản của nhà họ Trương còn nhiều hơn bây giờ rất nhiều, nhưng bởi vì gã sợ chết đã sớm quyên góp ra ngoài nên mới có thể đổi được sự bình yên như hiện tại.
Nếu không, nhà họ Trương sớm đã bị tịch thu.
Khi trời dần tối, Lâm Nam Phong vừa ăn bánh ngọt vừa hỏi bà lão: “Bà có kế hoạch gì trong tương lai không?”
Kiếp trước Lâm Nam Phong và mẹ rơi vào cảnh khốn cùng, bà lão đã giúp đỡ cho bọn họ rất nhiều, sau khi mẹ qua đời, bà ấy và bé cùng nhau đào hố chôn mẹ.
Bà lão là ân nhân duy nhất của bé, bé sẽ nhớ kỹ ân tình này!
“Kế hoạch gì ư?” Ánh mắt ảm đạm của bà ấy nhìn lên bầu trời: “Ngồi chờ chết thôi!”
Không có người thân và bạn bè, công việc bây giờ là do Mộng Nương thấy bà ấy đáng thương nên mới cho làm, nếu không bây giờ bà ấy còn đang đi xin ăn!
Nếu rời khỏi nhà họ Trương thì mất việc, người bên ngoài không muốn thuê một bà già để làm việc.
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể chờ chết thôi!
Lâm Nam Phong không bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-quy-co-tu-ban-ve-que-roi/4601643/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.