Hai hôm sau, Phương Mẫn từ quê của chính ủy Chúc lên, Chúc Anh và Kỷ An cũng đi cùng, năm nay mọi người tính ăn Tết ở thủ đô, so ra thì ở đây vẫn tiện hơn ở dưới quê.
Lần này phải về quê, cũng là vì sức khỏe Chúc Anh không tốt phải nằm viện, Phương Mẫn về thăm một chuyến.
Khi lên thủ đô mọi người mang theo rất nhiều đặc sản dưới quê, có tương ớt và dưa muối Chúc Anh thường ngày vẫn làm, còn chia cho Kim Tú Châu mấy hộp.
Phương Mẫn ngồi xe suốt hai ngày trời, người mệt rã rời không chịu nổi, vừa đấm chân vừa nói Kim Tú Châu: “Có tuổi rồi, sức khỏe cũng kém đi hẳn, chị cứ có cảm giác xương cốt cả người tan ra từng mảnh.”
Kim Tú Châu rót cho cô ấy một tách trà hoa, “Uống ngụm trà nóng cho ấm dạ dày trước đã.”
Phương Mẫn nhận lấy uống một ngụm, “Lúc về chị Thu Lai nói với chị là mấy nay Hoa Hoa bị cảm cứ ho sù sụ suốt, còn đang muốn hỏi em phương thuốc về sắc cho con bé uống.”
Hoa Hoa là con gái út của Phương Mẫn, tên là Chúc Hoa, ở nhà vẫn gọi là Hoa Hoa.
Kim Tú Châu gật đầu, “Có lẽ là do áp lực học tập quá lớn, hơn nữa dạo gần đây nhiệt độ giảm xuống đột ngột, không giữ ấm ấy mà.”
Phương Mẫn cũng rầu theo, “Con bé đó cứng đầu lắm, thành tích của mấy anh chị bên cạnh đều tốt, con bé sợ mình học kém quá thì mất mặt, nhưng thật ra chị với chính ủy đều cảm thấy không sao cả, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903555/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.