Buổi trưa ăm cơm xong, Kim Tú Châu đi cùng Lý Vân tới doanh trại bộ đội.
Bụng Lý Vân đã lớn lắm rồi, ngày dự sinh vào cuối tháng sau. Trên đường đi cô ấy nói: “Tránh đêm dài lắm mộng, em muốn mau chóng ly hôn, đỡ cho sau này lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Đương nhiên, cũng là vì có chị đi cùng em, em mới có dũng khí đi một chuyến này.”
Nếu chỉ đơn độc một mình thì có lẽ cô ấy không làm được việc này.
Kim Tú Châu hỏi: “Quyết định thật rồi sao?”
Lý Vân ừ một tiếng, “Vốn tính chờ con lớn rồi mới ly hôn, nhưng giờ xem ra có người không chờ nổi nữa rồi.”
Nói xong còn ngừng một chút, “Em còn một chút tiền tiết kiệm, chi tiêu dè sẻn thì vẫn đủ, chờ con cứng cáp em sẽ đi bày quán, không có gì là không vượt qua được cả, sống như bây giờ mới là đau khổ.”
Kim Tú Châu tán đồng với suy nghĩ này của cô ấy, cô cảm thấy hoàn toàn có thể làm được, nơi này không có nam tôn nữ ti, không phân chia chủ tớ, phụ nữ cũng có thể đi ra ngoài làm việc nuôi sống bản thân, không có khó khăn gì mà không vượt qua được cả.
“Em cứ lo học y thuật cho tốt, về sau có thể ra ngoài mở phòng khám chữa bệnh.”
Lý Vân mỉm cười, “Vâng.”
Nghĩ đến y thuật, trong lòng cô ấy cũng kiên định lên theo, sư phụ nói cô ấy tiến bộ rất nhanh, có thiên phú học Trung y, cô ấy cũng cảm thấy mình học không tệ. Đã từng này tuổi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903543/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.