Nói là đường phố, thật ra là một con ngõ nhỏ có hơi rộng rãi.
Nhìn lướt qua một lượt, ngõ nhỏ không thấy điểm cuối, hai bên đường là đủ loại sạp hàng, có người bày thẳng hàng mình bán xuống đất, có người dắt xe đạp, trên ghế sau xe có khung hoặc giá treo, trên đó treo hoặc bày rất nhiều thứ.
Trong ngõ nhỏ người đến người đi, tất cả đều là người cần tới đây mua đồ, người thì mặc bộ quần áo công nhân màu lam, cũng có người mặc trang phục trắng, đen, xám của người bình thường.
Lối vào là sạp hàng bán mấy thứ như rau dưa trái cây, đi vào sâu bên trong sẽ thấy bán những mặt hàng khác, có đồng hồ, quần áo, vải vóc, trang sức, đồ dùng sinh hoạt hàng ngày…
Ngắm một hồi mà hoa cả mắt, Lục Lục nắm tay mẹ, cái đầu nhỏ hết quay bên nọ ngoảnh bên kia, nhưng căn bản không xem hết được.
Hai mẹ con dừng lại ở một sạp hàng, Kim Tú Châu cầm lấy một chiếc đồng hồ trông khá quen mắt, hỏi giá cả.
Người bán hàng nói chốt giá là bảy mươi tám đồng, không mặc cả.
Kim Tú Châu nghe mà ngây người, vừa rồi ở cửa hàng bách hóa xem cái đồng hồ giống y hệt, nữ nhân viên ở quầy đó báo giá là một trăm mười tám đồng, ở đây rẻ hơn gần năm mươi đồng.
Kim Tú Châu gật đầu rồi nắm Lục Lục tay đi tiếp, lại tới sạp hàng bán vải, có đắt có rẻ. Loại đắt lên tới mấy chục, loại rẻ chỉ mấy đồng. Loại đắt chất lượng không khác biệt lắm so với loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903533/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.