Kim Tú Châu nhìn thấy Uông Linh đứng ở cửa nhà mình, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng hỏi: “Sao chị lại tới đây?”
Nói xong cô còn bước lên một bước đi, nhìn trái lại nhìn phải, vẫn luôn cảm thấy chị ấy có chỗ nào khang khác, cuối cùng phát hiện chị ấy uốn tóc xoăn, “Gì thế này?”
Uông Linh có hơi mất tự nhiên, vuốt vuốt tóc, “Thế nào? Có phải xấu lắm không? Ôi, chị đã bảo là không uốn, mà người ta cứ lôi kéo chị làm, còn bảo là kiểu tóc thịnh hành nhất của minh tinh Hương Cảng* gì đấy, chị từ chối mãi không được, cuối cùng lại thành kiểu tóc kỳ quái này.”
*Chỉ Hồng Kông. Kim Tú Châu còn lạ gì chị ấy, miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, nếu thật sự không thích thì có ấn đầu bắt ép chị ấy cũng sẽ không làm, nên cười khen: “Xấu đâu mà xấu? Em thấy đẹp lắm mà, trông chị trẻ ra vài tuổi lại còn thời thượng, uốn ở đâu thế, em cũng muốn làm thử một kiểu.” Uông Linh nghe thì thấy vui, cười tươi như hoa nói: “Thật sao? Chị làm ở thành phố của tỉnh lị bên cạnh đấy, đúng lúc có việc sang đây, thuận đường tới thăm em, không ngờ rằng lại xa như thế.” “Dù là thế, sao không gọi điện thoại trước cho em?” “Chỉ là nổi hứng nhất thời thôi, muốn đi là đi luôn.” Kim Tú Châu mời chị vào nhà, Uông Linh nhìn quanh sân, trong lòng hâm mộ, “Ở đây thích hơn ở toàn nhà cao tầng bên kia nhiều, em không biết đó thôi, từ hồi ở nhà cao tầng, chị thường xuyên nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903530/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.