Cũng may Tiền Ngọc Phượng không làm Kim Tú Châu thất vọng, tối hôm đó, Kim Tú Châu thấy chị ta ở lớp xoá nạn mù chữ, trên bàn đặt vở đã mở sẵn và bút. Chị ta nghiêm túc ghi chép, trên bục giảng cô giáo dạy chữ nào là ghi chữ đó, chị ta vốn có hơi xấu hổ khi đọc theo, nhưng thấy mọi người đều đọc, cũng nhỏ giọng đọc theo, đọc vài lần cũng quen dần lên.
Nhưng cũng chỉ kiên trì được một tiết học, tới tiết thứ hai đã không tập trung được nữa, gật gà gật gù ngủ gật. Chị ta xoay đầu thấy Kim Tú Châu bên cạnh đang nghiêm túc nghe giảng bài, mới nhẫn tâm tát mình một cái, cố mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào bảng đen.
Có thể là lần này thấy được hy vọng thay đổi bản thân nên chị ta muốn nắm lấy.
Hôm đó trên đường về nhà, Tiền Ngọc Phượng đã suy nghĩ rất nhiều, từ nhỏ đến lớn, dù ở nhà mẹ đẻ hay nhà chồng, chưa từng có thứ gì hoàn toàn thuộc về chị ta, thứ gì tốt đều là của em trai, hoặc sẽ để dành cho chồng và hai con.
Kim Tú Châu nói sẽ lưu ý công việc cho chị ta, một hồi lâu sau chị ta cũng không dám tin, bởi vì trước giờ chị ta chưa từng nghĩ sẽ gặp được chuyện tốt như vậy.
Chị ta biết rõ mình có năng lực tới đâu, trước kia còn thấy ghen tị với Kim Tú Châu, về sau thấy cuộc sống của người ta càng ngày càng tốt thì cũng không nghĩ thế nữa, chị ta tự an ủi rằng mình không có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903505/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.