Khi cả gia đình họ tới tỉnh S đã là ngày mồng năm, bốn giờ chiều thì tới nơi, cả nhà nghỉ ở nhà khách gần nhà em gái.
Sau khi đến nơi, trước tiên Giang Minh Xuyên gọi điện thoại cho cha mẹ nuôi em gái. Anh gọi thẳng tới xưởng của cha nuôi cô, số điện thoại kia anh đã thuộc nằm lòng, có thể quay số mà không cần suy nghĩ.
Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, khi nhân viên nghe máy biết là tìm Lưu Cần mới bảo Giang Minh Xuyên chờ một lát. Chờ một hồi lâu, trong điện thoại mới truyền đến giọng nói của một người đàn ông trung niên, đối phương vẫn còn thở hổn hển nói: “Chào đồng chí, xin hỏi tìm tôi có chuyện gì vậy?”
“Chào chú Lưu, cháu là Giang Minh Xuyên, bây giờ cháu đang ở tỉnh S, định ngày mai sẽ dẫn theo vợ con tới nhà thăm hỏi một chút, xin hỏi có tiện không?”
Đầu bên kia im lặng một lát, sau đó có chút lúng túng nói: “Là cháu hả, không phiền, không phiền gì đâu.”
Giang Minh Xuyên mím môi, có hơi căng thẳng hỏi: “Cảnh Chi có ở nhà không ạ?”
“Ở nhà, mấy ngày nay đều ở nhà.”
“Vậy là tốt rồi, chín giờ sáng mai bọn cháu sẽ tới, phiền chú rồi.”
“Không phiền, không phiền.”
Cúp điện thoại, Giang Minh Xuyên khẽ thở phào, Kim Tú Châu ở bên cạnh cũng nghe thấy, tò mò hỏi: “Cha mẹ nuôi em gái là người thế nào?”
Giang Minh Xuyên nghe hỏi vậy, nghĩ một lát rồi nói: “Cũng được coi là người thật thà. Cha nuôi con bé tên là Lưu Cần, cha của chú ấy trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903495/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.