Kim Tú Châu nói được thì làm được, sẩm tối ngày hôm sau cô bưng một đĩa bánh táo đỏ qua cho Uông Linh. Uông Linh đưa cho cô một xấp giấy thật dày, có giấy viết thư, giấy trắng, còn cả giấy có hoa văn, Uông Linh còn hỏi cô, “Em có cần vải dệt không? Nhà máy của bọn chị gần đây có đơn đặt hàng gặp trục trặc, may là mới chỉ làm một nửa. Một nửa này bọn chị quyết định bán rẻ tiêu thụ nội bộ. Nếu em cần chị lấy cho em một ít, toàn là nguyên liệu tốt, người ta định đặt làm bộ chăn ga gối cao cấp, nhưng chị thấy để làm quần áo cũng khá đẹp.”
Kim Tú Châu nghe xong thì động lòng, “Hoa văn như thế nào ạ?”
“Kiểu gì cũng có, có thuần màu lam, thuần màu trắng, cũng có loại có hoa văn, mua nhiều chút cũng không thiệt đâu. Mấy thứ đó bán ở cửa hàng bách hóa trên thành phố, một bộ bán bảy tám chục đồng. Lần này thật sự là bán lỗ đấy, bọn chị bán rẻ giá chỉ có mười đồng, em mua nhiều thì chị để giá rẻ cho em. Nói thật chứ, em cũng có hai đứa con, để lại mấy năm nữa tới khi hai đứa kết hôn còn có thể dùng. Thứ này lại không xấu, thật sự rất đẹp, chị tính mua cho mình bốn năm bộ đấy.”
Nếu Uông Linh đã mở miệng, Kim Tú Châu chắc chắn không thể từ chối. Cô tính toán tiền trong tay, sảng khoái nói: “Vậy được, chị lấy cho em một bộ trước, nếu đẹp em lại mua thêm, tính em vốn keo kiệt, dù gì vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903485/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.