Giang Minh Xuyên sững sờ, theo bản năng quay đầu nhìn cô, hỏi: “Sao lại hỏi vậy?”
Kim Tú Châu cúi đầu xuống không nhìn anh, lông mi thật dài ở trước mắt phủ xuống một cái bóng, làm anh không nhìn thấy cảm xúc nơi đáy mắt cô, giọng cô bình tĩnh nói: “Vừa rồi có phải anh cảm thấy em lại muốn đưa ra chủ ý tệ hại gì, cho nên cố ý ngắt lời em, nói chủ nhật mình sẽ sang nhà mấy thằng nhóc kia.”
Động tác trên tay Giang Minh Xuyên chợt dừng lại.
“Thật ra, em vốn định nói là, để ngày mai Tiểu Nham nói với thầy giáo về việc này, nếu không được, ngày mai tan học em sẽ dẫn thằng bé đi tìm cha mẹ mấy thằng bé kia, anh có thể là hiểu lầm em, nhưng em cũng không xấu như anh nghĩa.”
“Anh không…”
Kim Tú Châu cười gượng, nhẹ giọng nói: “Tuy rằng anh không nói gì, nhưng em có thể cảm nhận được, anh đối tốt với em giống như có địch ý khó hiểu và thành kiến. Đương nhiên, chuyện này không trách anh, là em ngay từ đầu đã dùng thủ đoạn không trong sáng gì ăn vạ anh, anh là người rất tốt, không chỉ có nhịn xuống cơn giận này, còn mang hai mẹ con em đi, thậm chí nguyện ý kết hôn với em, cho hai mẹ con em một mái nhà.”
“Không chính trực thiện lương như anh, em có rất nhiều suy nghĩ có thể là hơi bàng môn tà đạo một tí, nhưng nếu em không như thế, em cũng sẽ không sống được tới bây giờ. Bất kể là em đối người khác thế nào, nhưng đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903475/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.