Hôm sau trời còn chưa sáng hẳn, Giang Minh Xuyên đã dậy, anh cũng không biết giờ là mấy giờ, do dự có nên dậy hay không. Nào biết mới vừa nhẹ nhàng cử động, bên cạnh đã truyền đến tiếng rầm rì bất mãn, động tác anh của cứng đờ, tất cả ký ức tối qua đều ào ào tuôn ra.
Độ ấm của hai thân thể kề sát càng làm anh hít thở không thông. Anh không dám động đậy, trong phòng an tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của đối phương. Cũng không biết đã qua bao lâu, dường như đối phương duy trì một tư thế ngủ quá khó chịu, chủ động xoay người đưa lưng về phía anh, lúc này mới làm anh có không gian th* d*c.
Giang Minh Xuyên nâng cánh tay lên che mắt mình, suy nghĩ trong đầu lung tung rối loạn, cuối cùng lại nghĩ tới chuyện tối hôm qua. Mặt anh nóng bừng, vội vàng áp xuống tà niệm trong lòng, anh từ trên giường ngồi dậy, tay chân nhẹ nhàng mặc quần áo vào.
Chờ khi Kim Tú Châu ngủ ngon thức giấc, Giang Minh Xuyên đã ra ngoài, cơm sáng được ủ ấm trong nồi, Hạ Nham đã ăn xong đi học, chỉ có con gái ngồi ở bên cạnh chậu than chơi một mình, nhìn thấy cô đã dậy ngẩng đầu nhìn một cái.
Kim Tú Châu chậm rãi rời giường, khi đứng dậy dùng tay xoa eo một chút, miệng nhỏ giọng “ưm” một tiếng. Cũng không biết nghĩ tới điều gì, mặt cô đỏ lên, miệng thầm mắng câu, “Vờ đứng đắn.” Trong lòng âm thầm “chậc” một tiếng, chẳng lẽ đây mới thực sự là đàn ông?
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903472/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.