Vừa thu hoạch xong nấm bào ngư, Liễu Tố Tố và tiền trinh liền đưa đến nhà ăn.
Dù sao nấm này trồng cũng là để cải thiện bữa ăn, nếu không cho mọi người nếm thử hương vị thì sẽ chẳng có ai muốn trồng. Biện pháp tốt nhất chính là đưa đến nhà ăn, buổi trưa nấu canh uống.
Từ khi không trồng được lương thực, người tới nhà ăn ăn cơm tăng lên rất nhiều, tuy ăn ở nơi này mất tiền và phiếu nhưng thứ nhất giá cả không quá cao, thứ hai là lương thực ở nhà cũng không đủ, tới nhà ăn còn có thể dự trữ đồ ăn cho sau này.
“Tốt vậy sao, thật sự không ngờ nấm lại phát triển tốt như vậy!” Sĩ quan hậu cần khen ngợi không ngớt.
Ban đầu đoàn trưởng Trương nói với ông muốn trồng nấm, ông còn nghĩ phải trồng như thế nào đây, không ngờ nấm bào ngư này từng cây từng cây đều khá lớn, tùy tiện nấu canh cũng ngon.
“Cũng may hôm qua nhà ăn mua thịt, hôm nay vẫn còn một ít, lát nữa nấu canh thịt đi.” Sĩ quan hậu cần nói.
Liễu Tố Tố gật gật đầu: “Hương vị chắc chắn không tồi, lúc trước tôi nấu thử với trứng gà cũng rất ngon.”
Thịt đắt nhưng dù sao đây cũng là nhà ăn, một tháng sẽ mua thịt khoảng hai ba lần. Hôm nay may mắn có thịt, lại thêm nguyên liệu nấu ăn mới, để mọi người đồng ý trồng nấm, nhất định phải làm thức ăn thật ngon.
Canh nấm bào ngư không khó nấu, các đầu bếp nhà ăn cũng biết làm, Liễu Tố Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nuoi-con-o-dai-vien/3125804/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.