Ban đầu Liễu Tố Tố cũng không nghĩ sâu xa như vậy, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy Hàn Liệt nói có lý, trước đó đoàn trưởng Trương mới vừa tuyên bố giảm bớt lượng nước tưới, đến buổi tối liền có người đột nhiên xông vào đập chứa nước, đã vậy còn xảy ra chuyện, có lẽ đúng là có người đến trộm nước thật rồi.
Lúc cô và Hàn Liệt chạy tới nơi, mặt đoàn trưởng Trương đã trầm xuống, ông đứng ở bên cạnh đập chứa nước, trước mặt còn có vài người vây quanh, Lữ Linh Chi vừa lúc cũng ở đó.
Đoàn Trương quản lý việc làm ruộng trồng hoa màu trong quân đội, sau này xây xong đập chứa nước, Chung sư trưởng thấy công việc ngoài ruộng cũng khá nhẹ nhàng nên giao cả việc quản lý đập chứa nước cho ông. Không ngờ đang êm đẹp lại xảy ra hạn hán, đoàn trưởng Trương cùng toàn bộ người trong văn phòng bận rộn luôn chân luôn tay. Bên phía đập chứa nước công việc đơn giản nên đã sớm tuyển xong người, không cần ông phải lo lắng quá nhiều. Thế mà hôm nay lại xảy ra việc này, sắc mặt đoàn trưởng Trương không tốt cũng là bình thường.
Liễu Tố Tố không đi qua đó mà đi đến chỗ Lữ Linh Chi: “Chị Lữ, tình hình thế nào rồi?”
Lữ Linh Chi: “Cứu được người rồi, may là có người ở cách đó không xa, nghe thấy tiếng kêu cứu liền chạy tới!... Nhưng mà em có biết cứu được ai không?”
Liễu Tố Tố sửng sốt: “Ai vậy chị?”
“Hàng xóm bên trên nhà em đấy! Bà Bao với vợ phó đoàn trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nuoi-con-o-dai-vien/3125785/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.