Cũng may là sức khỏe Hàn Cẩm càng ngày càng tốt, lần này bị thuỷ đậu tuy có phát sốt nhưng nhiệt độ cũng không cao, không cần phải tiêm, chỉ cần uống thuốc là được.
Kiểm tra xong, Liễu Tố Tố ghi nhớ giờ uống thuốc và những việc cần chú ý, sau đó liền dắt Hàn Cẩm trở về.
Hàn Cẩm dù hiểu chuyện cũng chỉ là một đứa bé, còn đang bị bệnh, mới không được bao lâu đã đi không nổi, Liễu Tố Tố cõng nó trên lưng, vừa mới đứng lên, bên tai đã truyền tới giọng trẻ con: “Dì ơi, con xin lỗi.”
Liễu Tố Tố sửng sốt, ngay sau đó mỉm cười: “Sao lại xin lỗi, ai cũng sẽ có lúc bị bệnh, sau này dì già rồi, lúc bị bệnh đến phiên Tiểu Cẩm chăm sóc cho dì nhé.”
Hàn Cẩm ngẩng đầu, nghiêm túc nói: “Con sẽ... chăm sóc dì.”
“Ừm, cho nên không có gì phải xin lỗi, con phải nhanh khoẻ lại biết không?”
Đầu xuân gió vẫn rất lớn, sợ Hàn Cẩm bị cảm lạnh, Liễu Tố Tố đi càng nhanh chân, về đến nhà liền đưa nó vào trong phòng nhỏ. Hôm qua Hàn Trình vẫn còn ngủ ở đây, hôm nay biến thành Hàn Cẩm. Mà không chỉ hôm nay, trước khi thuỷ đậu khỏi hoàn toàn, nó không thể ngủ ở chỗ khác.
Hàn Cẩm uống thuốc, sốt còn chưa lui đã ngủ thiếp đi. Liễu Tố Tố đi ra ngoài, đóng cửa lại, Hàn Liệt đi tới, “Bác sĩ nói thế nào?”
Không chỉ Hàn Liệt, mấy đứa Tiểu Lộ cũng thò người qua, mặt đầy vẻ gấp gáp.
Liễu Tố Tố cười cười: “Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nuoi-con-o-dai-vien/3125745/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.